Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh

Bản dịch của Lm.Ph. HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


PHẦN 4

Các điều chỉ dẫn để chống lại các chước cám dỗ thông thường.

CHƯƠNG 12

SỰ BUỒN BÃ

Thánh Phaolô nói : “Buồn bã đúng lối Thiên Chúa sẽ tác tạo nên lòng thống hối cứu rỗi, còn buồn bã theo lối người phàm gây nên sự chết.” (2Cor 7, 10). Cho nên, buồn rầu có thể tốt hay xấu tùy theo những hậu quả phát sinh nơi ta. Phải nhận nó thường sinh nhiều hậu quả xấu hơn là tốt. Nó chỉ có hai hậu quả tốt là lòng thương xót và thống hối ; còn có sáu ác quả : khắc khoải, lười biếng, giận dữ, ghen tương, tị hiềm, và nóng ruột, cho nên Đấng Khôn Ngoan đã phải nói : “Sự buồn rầu giết hại mà chẳng sinh lợi gì.” (Huấn ca 30, 23), vì xét ra chỉ có hai lạch nước trong mà lại có những sáu lạch nước đục bắt nguồn từ buồn bã.

Địch thù ta lợi dụng buồn rầu để cám dỗ người lành, cũng như nó nỗ lực làm người xấu vui thú trong đường tội thì nó cũng gắng làm người tốt buồn bã trong đường lành. Nhưng nó chỉ xúi người ta theo đường tội bằng cách làm người ta lấy tội làm thú, thì nó cũng chỉ làm người ta bỏ đường lành bởi xúi người ta chán ghét sự lành ấy. Ma quỷ vui thích trong buồn bã u sầu vì bản chất nó buồn bã u sầu và mãi mãi đời đời nó cứ như vậy, nên nó muốn ai cũng bị như nó cả.

Buồn rầu làm xáo động linh hồn, gây lo lắng, sợ hãi hỗn loạn, làm chán nguyện ngắm, ru ngủ và làm tê liệt trí óc, làm hồn đâm mù quáng không biết quyết định, phán đoán sai lạc, mất can đảm, nghị lực tiêu tan. Nói tóm, nó như giá buốt mùa đông làm tàn úa mọi cảnh đẹp trên trái đất, làm tê cóng súc vật, vì nó rút hết chất êm dịu của tâm hồn, làm hồn liệt bại và bất lực không hoạt động được nữa.

Philôtê, nếu chẳng may con cảm thấy trong con cái buồn bã khốn nạn đó, con hãy dùng những phương thế sau đây : Thánh Giacôbê nói : “Ai buồn rầu hãy cầu nguyện” (Giacôbê 5, 13). Cầu nguyện là phương thuốc thần diệu, vì nó nâng tâm trí lên Thiên Chúa là hoan lạc và an ủi độc nhất của ta. Trong khi cầu nguyện, những tâm tình, những lời nói trong lòng hay ngoài miệng phải là những câu thấm nhuần trông cậy và yêu mến, như : “Ôi Chúa từ bi, Thiên Chúa rất nhân lành của con. Lạy Chúa Cứu Thế nhân từ ! Thiên Chúa của lòng con, nguồn vui, nguồn trông cậy ! bạn tình con, đấng chí ái của lòng con” ; và những câu giống vậy…

Con hãy mạnh dạn chống đối những xu hướng buồn bã. Và dù trong thời gian ấy con làm gì cũng chỉ thấy chán ngán, buồn bã và uể oải, con cũng đừng thôi làm. Địch thù ta chỉ mong làm ta vì buồn bã mà chán ngán việc lành. Nếu thấy ta cứ kiên trì làm và thấy ta làm trong tâm trạng gắng gổ nên càng có giá trị, nó sẽ đâm ngán không quấy rầy ta nữa.

Con hãy hát những bài ca Thánh, vì thường thấy ma quỷ rút lui hoạt động nó vì phương thế này, đây chứng cớ : khi thần khí xâm nhập Sao-lô, sức mãnh liệt của thần khí bị lời ca vịnh cầm hãm lại.

Làm các việc phúc đức bên ngoài cũng rất tốt. Hãy thay đổi các công việc ấy tùy tiện để giải khuây linh hồn khỏi buồn, thanh tẩy và hâm nóng tinh thần lên, vì buồn rầu là một tính xấu thường gặp nơi những người bẩm chất  khô khan, lạnh lẽo.

Con hãy làm nhiều cử chỉ đạo đức bề ngoài, dù không thấy thích, ví dụ : hôn Thánh Giá, ấp trên ngực, hôn chân và tay Chúa, giơ tay và ngước mắt lên trời nói với Chúa những câu yêu đương và trông cậy, chẳng hạn : “Đấng Chí ái thuộc về tôi và tôi thuộc về Ngài. Đấng Chí ái tôi như chùm hoa Mộc-dược ủ ấp trên ngực tôi (Nhã Ca 1, 13). Mắt con mòn mỏi trông nhìn Chúa, lạy Chúa, bao giờ sẽ an ủi con ? Lạy Chúa Giêsu, xin hãy là Giêsu đối với con. Hoan hô Chúa Giêsu ! Linh hồn tôi sẽ sống mãi với Ngài. Ai sẽ phân lìa tôi khỏi tình yêu Chúa được ?” và các câu giống vậy…

Đánh tội cách điều độ cũng là điều tốt chống tính buồn rầu, vì việc đau đớn cố tình bên ngoài này đem đến sự an ủi bề trong. Hồn cảm đau đớn bên ngoài sẽ quên đau đớn bên trong. Siêng rước lễ là điều tối hảo, vì bánh trời cao ấy rèn đúc trái tim cứng cáp và làm tinh thần tươi vui. Với tất cả khiêm nhường và trung thực con hãy giải bày cho vị linh hướng biết mọi cảm nghĩ, mọi tâm tình và những xúi giục do buồn rầu gây ra.

Trong kỳ này, tìm gặp và nói chuyện với các bạn đạo đức được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Cuối cùng, con hãy nhẫn nhục phó mình trong tay Thiên Chúa, dọn mình chịu đựng sự buồn bã khó chịu này cách kiên nhẫn, như một hình phạt con đáng chịu vì đã nhiều lần chạy theo vui thú phù vân. Song con hãy vững tin : Sau giờ thử thách, sẽ điểm giờ Chúa giải thoát con khỏi cơn khổ cực này.