Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


PHẦN 4

Các điều chỉ dẫn để chống lại các chước cám dỗ thông thường.

 CHƯƠNG 04

HAI GƯƠNG MẪU ĐẸP VỀ ĐIỂM TRÊN

Con cần hiễu rõ về vấn đề trên lắm, nên tôi chẳng ngại dài lời để giải thích rộng hơn. Người thanh niên mà thánh Hiê-rô-ni-mô kể chuyện, bị đặt nằm trên một chiếc giường êm ái, cả mình bị trói chặt bằng dây lụa rất mềm nhẹ, đang khi đó, một cô gái lăng loàn nằm bên vuốt ve kích thích bằng những cử chỉ mơn trớn, lẳng lơ, cố tình làm chàng xiêu lòng, chàng lại chẳng cảm thấy những cảm giác kỳ lạ sao ? Ngũ quan chàng lại chẳng rung cảm và trí tưởng tượng lại chẳng bị ám ảnh bởi những cái đang khêu gợi kia sao ? Cố nhiên ! Dầu vậy, giữa bao hỗn loạn, giữa dông bão kinh hoàng của cám dỗ và giữa bao khoái lạc như thế, chàng đã tỏ ra lòng mình không bị sa lầy và ý chí mình vẫn vượt thắng không ưng thuận chút nào, bởi vì, khi tâm trí chàng thấy mọi sự nguy nghịch với mình, và không còn phần thân thể nào vâng phục mệnh lệnh mình, trừ cái lưỡi, nên chàng liền dùng răng cắn đứt rồi nhổ vào mặt con mẹ đàn bà đang hành hạ linh hồn chàng bởi lạc thú hơn cả trăm lý hình ghê gớm nhất bởi cực hình. Tên bạo chúa khi biết không thể thắng chàng bằng hình khổ, đã nghĩ đến cách hành hạ chàng bằng khoái lạc.


Câu chuyện chiến đấu của Thánh nữ Ca-ta-ri-na thành Xiên-na trong vấn đề tương tự, cũng vô cùng đáng phục. Đại khái như sau : Ác thần được Chúa ban phép đem tất cả lực lượng tấn công đức thanh khiết của Thánh trinh nữ ấy, miễn đừng chạm đến bản thân người. Nó liền khêu gợi ra các ý tưởng bẩn thỉu trong trí người, và muốn lôi kéo người hữu hiệu hơn, nó cùng với các bạn đến dưới hình đàn ông đàn bà, làm nhiều sự xác thịt, dâm bôn trước mắt người, nói những chuyện cực kỳ khêu gợi. Những cảnh tượng khiêu dâm kia qua cửa ngũ quan vào tác động vũ bão trong linh hồn của Thánh trinh nữ. Sau nầy người kể lại : toàn thân người ngập tràn những sự bỉ ổi ấy, chỉ còn ý chí trên thượng đỉnh linh hồn là không bị cơn bão táp đê hèn và khoái lạc ấy làm nao núng. Cám dỗ ấy kéo dài, cho đến một hôm kia Chúa Giêsu hiện ra cùng người.

Người thưa : “Lạy Chúa rất hiền từ, từ trước đến nay khi trái tim con tràn ngập bao tối tăm và dơ bẩn Chúa ở đâu ?”

– Chúa đáp : “Ta ở trong tái tim con”.

– Người hỏi lại : “Sao Chúa ở trong trái tim con được, vì trong đó đầy những ô uế bẩn thỉu ? Chúa ngự ở những nơi khốn nạn như thế sao ?”

– Chúa trả lời : “Con hãy trả lời đi, những cảm nghĩ bẩn thỉu kia làm con vui thích hay buồn bã, đắng cay hay khoái lạc ?”

– Thánh nữ thưa : “Cay đắng và buồn rầu khôn tả”.

Chúa nói tiếp lại : “Ai đem niềm cay đắng và buồn bã mênh mang ấy vào trái tim, nếu chẳng phải là Ta, Đấng ẩn mình trong hồn con ? Con ơi, hãy tin rằng : Nếu không có Ta ở đó. Các ý tưởng bao vây ý chí con song không thể xuyên thủng mà vào lọt, chắc chắn chúng đã khuất phục nó rồi, và ý chí tự do của con đã ưng thuận theo khoái lạc ấy và như thế đã giết chết sự sống linh hồn con. Nhưng chính vì Ta ở trong đó, Ta đã để sự chán ghét và chống cự trong trái tim con, nhờ đó nó mới chối từ loại bỏ cơn cám dỗ. Và vì nó không thể đẩy lui chước cám dỗ như nó mong muốn, nó lại cảm thấy một chán ghét, một căm hờn lớn mạnh hơn đối với cám dỗ và với chính mình. Như thế, các cực phiền kia thành công nghiệp và mối lợi lớn cho con, và làm con tăng tiến nhiều trong nhân đức và trong sức mạnh”.


Hỡi Phi-lô-tê, con thấy không, ngọn lửa hồng vùi dập dưới làn tro, nghĩa là cám dỗ cùng khoái lạc đã đột nhập tận trong tim rồi, đã siết chặt vòng vây quanh ý chí, thế mà ý chí nương tựa vào ơn Thiên Chúa, đã anh dũng chống cự bởi có lòng đắng cay, chán ghét và phỉ nhổ sự dữ đang nhử mồi xúi giục, và đã liên lỷ khước từ không phạm cái tội đang bao vây nó. Ôi Lạy Chúa ! thật muôn ngàn cay cực cho hồn yêu mến Chúa, khi không biết Chúa còn ngự trong lòng nữa hay đã đi mất, và tình yêu Thiên Chúa, mà vì đó họ chiến đấu, đã tắt hay chưa trong họ ? Nhưng đây là điểm tinh hoa của đức mến Chúa trọn hảo là làm cho người yêu, khắc khoải chiến đấu vì yêu, mà không rõ là mình vẫn đang yêu và vì yêu và nhờ yêu mình mới chiến đấu!