Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 2

Gồm những chỉ dẫn về nguyện ngắm và các Bí Tích, để giúp linh hồn lên cùng Chúa.

 CHƯƠNG 18

BIẾT LÃNH CÁC ƠN SOI SÁNG THÚC GIỤC

Ta gọi ơn soi sáng, tất cả những sự lôi kéo, thúc đẩy, những trách thầm, cắn rứt trong lòng, những ánh sáng và kiến thức Chúa gây nên trong ta. Tấm lòng thương yêu và lo lắng như người cha của Ngài đã ân cần gửi đến cho hồn ta những chúc lành trước tiên hầu nhờ đó lay tỉnh, kích thích, lôi kéo ta đi đàng nhân đức, kéo đến tình yêu mến trên trời, có các quyết định tốt đẹp, nói tóm, tất cả những gì đưa ta đến hạnh phúc đời đời. Đó là điều mà Bạn tình gọi là : “gõ cửa và nói trong lòng hôn thê của mình”, thức nàng nếu nàng ngủ, gọi nàng nếu vắng mặt, mời đến hưởng mật ong, hái hoa thơm quả ngọt trong vườn Ngài, và cất tiếng hát du dương cho Ngài nghe…

Cần phải làm ba việc này đối với bên nhà gái mới có thể hoàn thành cuộc hôn nhân : trước hết, dạm hỏi ; sau đó, nàng ưa thích việc dạm hỏi ấy, sau cùng, nàng ưng thuận. Đây cũng vậy, Thiên Chúa muốn làm trong ta, bởi ta và với ta một hai việc mến yêu lớn lao, thì trước tiên Ngài soi cho ta biết sự ấy, sau đó ta ưa thích và sau cùng ta ưng theo. Cũng như phạm tội phải có ba điều : cám dỗ, vui thích và ưng theo, thì cũng cần ba điều để thực hành nhân đức : Sự soi sáng thúc giục (đối lại với cám dỗ), vui thích vì sự soi sáng ấy (đối lại với vui thích điều cám dỗ), và ưng theo sự soi sáng (đối lại với ưng theo cám dỗ).

Dù sự soi sáng có kéo dài suốt đời, ta cũng chẳng làm vui lòng Chúa nếu ta không ưa thích sự đó. Trái lại, Thiên Chúa Chí Tôn sẽ bực tức, như đã bực tức dân Do Thái, khi Ngài ở cùng họ bốn mươi năm – theo lời Kinh thánh kể lại – hằng luôn kêu mời họ ăn năn, nhưng chẳng bao giờ họ nghe theo. Nên Ngài đã thề nguyền trong cơn thịnh nộ : Không bao giờ, họ được vào nơi nghỉ ngơi của Ngài. Chàng công tử kia đã lâu ngày cung phụng nàng tiểu thơ cũng sẽ rất uất ức, nếu sau đó nàng lại không nhận lời cầu hôn của chàng mong ước.

Cái vui thích ta cảm thấy khi được soi sáng là con đường đưa tới vinh quang Thiên Chúa, và bởi đó, người ta đã khởi sự làm vui lòng Đấng Chí Tôn rồi. Vì tuy cái vui thích ấy chưa là ưng thuận hoàn toàn, song đã là một tâm trạng dự bị ưng thuận. Và nếu, do một soi sáng bên ngoài ta ưa thích nghe lời Chúa : đó là điềm tốt và là điều hữu ích, thì ưa thích về điều được soi sáng bên trong cũng là điều tốt và đẹp lòng Chúa. Hơn thế trong sách thánh đã ám chỉ cái vui thích ấy lúc nói câu này : “Hồn tôi tràn trề khoái lạc khi người yêu tôi nói” (Nhã Ca 5, 6)

Công tử kia cũng vậy, chắc rất hài lòng về nàng tiểu thơ chàng đang cung phụng và rất lấy làm hân hạnh, khi thấy nàng ưa thích sự cung phụng ấy.

Cuối cùng, chính sự ưng thuận sẽ hoàn thành việc nhân đức. Vì nếu, được soi sáng và ưa thích rồi, ta lại từ chối ưng thuận, ta sẽ vô cùng bội bạc và xúc phạm cả thể tới Chúa Chí Tôn, vì ở đây sự khinh thị xem ra lớn hơn. Điều đó đã xảy đến với Hôn Thê thánh, dù tiếng êm ái của Bạn Tình đã đánh động lòng nàng làm tràn ngập khoái lạc siêu phàm, nhưng nàng không ra mở cửa lại từ khước với một lý không đâu. Như vậy chẳng trách được Bạn Tình tức giận đã bỏ nàng mà đi. Cậu công tử kia cũng vậy, tìm kiếm khó nhọc mãi mới được một người yêu vừa ý, đã đem hết sức cung phụng nàng, cuối cùng lại bị hất hủi và khinh chê, chắc sẽ càng uất hận hơn là nếu nàng cứ từ chối lời dạm hỏi trước kia đi. Hỡi Phi-lô-tê, con hãy dốc lòng vui nhận tất cả những soi sáng Chúa muốn ban cho con. Hãy tiếp đón các soi sáng ấy như sứ giả của Thiên đế đến cầu hôn với con. Hãy bình tĩnh nghe lời đề nghị, hãy suy đến tình yêu, đã xui khiến Ngài soi sáng cho con, và hãy quý chuộng ơn soi sáng thánh thiện ấy. Con hãy ưng theo sự soi sáng ấy, ưng thuận cách đầy đủ, đầy yêu và bền bỉ. Như thế, Thiên Chúa, Đấng con không có thể làm ơn được sẽ mắc ơn con rất nhiều vì lòng quý mến của con. Nhưng trước khi ưng theo các điều soi sáng quan hệ và phi thường, để khỏi bị sai lầm, con hãy bàn hỏi vị linh hướng của con, để ngài xét soi sáng ấy thật hay giả. Thấy linh hồn nào mau mắn ưng theo các soi sáng của Chúa, địch thù ta thường bày ra những soi sáng giả để lừa. Nó sẽ thất bại, nếu linh hồn khiêm tốn vâng lời vị linh hướng.

Sau ưng thuận, còn phải lo lắng đem thi hành ơn soi sáng. Đây mới thật là hoàn thành việc nhân đức. Có ưng thuận trong lòng mà không thực hiện cho thành, thì cũng như trồng nho mà không muốn có quả.

Thực hành cẩn thận việc đạo đức buổi sáng và tĩnh tâm thiêng liêng đã bàn trước kia sẽ giúp cho việc vừa nói đây cách rất hiệu nghiệm. Bởi phương thế ấy ta chuẩn bị để làm việc lành, không chỉ cách chung, song cách đặc biệt.

--- o0o ---