Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 1

Gồm những chỉ dẫn và thực hành cần thiết để dẫn linh hồn từ ý muốn sống thánh thiện đầu tiên đạt đến quyết định vào hẳn cuộc sống đó.

 CHƯƠNG 2

ĐẶC TÍNH VÀ TUYỆT HẢO CỦA LÒNG ĐẠO ĐỨC

Những kẻ muốn làm dân Do-thái nản chí không dám đến Đất Hứa, thường nói với họ : đấy là một xứ giết người ? Nghĩa là khí ở đấy độc, khiến không ai sống lâu được, đàng khác, người bản xứ là những người ghê gớm dữ tợn, họ ăn thịt người như ăn châu chấu. Philôtê thân mến, thế gian cũng bôi nhọ đời sống đạo đức nhiều chừng nào hay chừng ấy, khi tả người đạo đức mặt mũi nhăn nhó, âu sầu. Họ phao rằng, lòng đạo đức gây ra những tính chán đời khó chịu. Nhưng Giô-duệ và Ca-lép cãi lại : không những Đất Hứa tốt và đẹp (Dân số 14, 7) mà chiếm cứ đất này còn là điều dễ dàng nhẹ nhõm nữa. Đậy cũng vậy, Chúa Thánh Thần do miệng các thánh và chính Chúa chúng ta do miệng ngài đã quả quyết : Đời đạo đức là đời êm đềm hạnh phúc và đáng quý mến.

Thế gian chỉ thấy người đạo đức ăn chay, cầu nguyện, chịu đựng sỉ nhục, cứu giúp bệnh nhân, bố thí kẻ nghèo, thức đêm, kìm hãm nóng giận, đè nén tình dục, gạt bỏ mọi thứ vui giác quan, làm các việc này việc nọ mà tự bản chất những điều đó cay đắng và nặng nhọc. Điều mà thế gian không thấy là lòng đạo đức làm cho tất cả những việc kia trở nên êm ái ngọt ngào và dễ làm. Con hãy xem chú ong trên hoa bách-lý hương : mật hoa đắng, nhưng khi hút vào, chú ong biến thành mật ngọt, vì trời đã phú cho cái khả năng ấy. Hỡi người thế gian ! các tâm hồn thánh đức nếm nhiều cay đắng trong việc hãm mình phạt xác thịt, nhưng khi làm, họ đã đổi thành ngọt ngào êm dịu. Lửa hồng, bánh xe gai nhọn, gươm đao, với các thánh tử đạo đã trở thành hoa thơm hương ngát, vì các đấng là người thánh thiện. Nếu sự thánh đức có thể đưa lại bao vị ngọt ngào cho các cực hình độc dữ và ngay cả sự chết, nó sẽ đem đến những gì cho chính các việc nhân đức ? Đường làm dịu ngọt các hoa quả còn xanh, làm tan chất sống sít nguy hại của quả đã chín, thì lòng đạo đức chính là đường linh thiêng làm tiêu chất đắng của hãm mình khổ hạnh và hủy chất độc nơi những cơn an ủi. Nó khiến người nghèo quên buồn tủi, người giàu hết ham hố, kẻ bị áp bức hết âu sầu, ai được chiều đãi mất ngạo mạn, người cô độc bớt quạnh hiu, kẻ sống giữa hội hè đàng điếm biết rời bỏ. Nó là lửa tiết trời đông, là sương lành thời nóng bức. Nó biết hưởng sung túc cũng như cam nỗi nghèo hèn. Nó làm cho danh giá và tủi hổ hữu ích như nhau. Nó giúp ta lãnh nhận vui thú hay đau khổ với tấm lòng luôn luôn bình tĩnh, và thấm tràn lòng ta chất ngọt ngào kỳ diệu.

Con hãy xem cái thang của ông Gia-cóp (đó là bức chân dung họa lại đời thánh đức). Hai đầu thang với các bực nối liền ở giữa : chỉ sự nguyện ngắm hầu xin cho được lòng mến Chúa, và các Bí tích ban lòng mến ấy. Các bực thang : chỉ các trình độ khác nhau của đức mến : người ta trèo từ nhân đức này tới nhân đức khác. Hoặc bằng hành động, người ta đi xuống để cứu giúp hay nâng đỡ người đồng loại hoặc nhờ chiêm vọng, trèo lên cho tới sự kết hợp với Thiên Chúa trong tình yêu. Con hãy xem những người đang đứng trên thang, đó là những người lòng trí như thiên thần hay nói cách khác, những thiên thần có xác người thế ; họ không còn trẻ song hình như vẫn còn trẻ vì đầy sinh lực và nhanh nhẹn tinh thần ; họ có cánh để bay và bay tới Thiên Chúa bởi nguyện ngắm, nhưng cũng có chân để bước đi với người thế gian bằng những câu chuyện đạo đức duyên dáng. Gương mặt họ tươi đẹp vì bất cứ việc gì đã xảy đến, họ nhận lấy cách ngoan ngoãn dịu dàng. Chân tay và đầu để trần, bởi tư tưởng, tâm tình và hành động họ chẳng muốn gì hơn là làm đẹp lòng Thiên Chúa. Thân hình họ che đậy, nhưng với chiếc áo đẹp và nhẹ nhàng, vì họ sống với thế gian và dùng các của thế gian song dùng một cách hoàn toàn trong sạch và ngay thẳng, chỉ dùng sơ qua những cái cần cho đời sống.

Những người đạo đức thật là như thế, Philôtê thân mến, con hãy tin tôi, lòng đạo đức là sự ngọt ngào hơn mọi sự ngọt ngào, là Chúa mọi nhân đức, là hoàn thiện của đức mến. Nếu đức mến là sữa, lòng đạo đức là váng sữa ; nếu đức mến là cây, lòng đạo đức là hoa quả, nếu đức mến là ngọc quí, lòng đạo đức là ánh sáng ngời, nếu đức mến là thuốc thơm quý giá, lòng đạo đức là chính hương thơm và hương thơm ngọt ngào tạo cho người sức mạnh và khiến các thiên thần hoan lạc.

--- o0o ---