100 Bài Giáo Lý Kinh Thánh

100 Bài Giáo Lý Kinh Thánh

(GIỜ ĐỀN TẠ CỦA GIA ĐÌNH )

Lm. Ph. Hoàng Minh Tuấn biên soạn
(Lưu hành nội bộ) 1999

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.


Bài 80_bis

SỐNG ĐÃ RỒI MỚI ĂN

Trích thư 1 Corintô 2.9-14

Những điều mắt người phàm chưa hề thấy, tai không hề nghe, và lòng không hề biết mà ước ao, thì Thiên Chúa lại dọn sẵn cho những ai yêu mến Người. Và Thiên Chúa đã mặc khải các điều ấy ra cho ta nhờ Thần Khí. Vì làm sao ai biết được những điều Thiên Chúa ôm ấp trong lòng, trong trí của Người ? Chỉ có trí của Người mới biết được. Trí của Người là Chúa Thánh Thần, biết được mọi điều sâu kín trong Thiên Chúa và mặc khải cho ta biết... Nhưng phần ta, ta phải chịu lấy Thần Khí do tự Thiên Chúa, ngõ hầu ta mới nhận biết các điều Thiên Chúa bày tỏ cho ta, thi ân xuống cho ta... Còn ai không lãnh Thần Khí, sẽ là con người xác thịt, những người này không đón nhận, không hiểu và không thích thú các điều thuộc về Thần Khí Thiên Chúa, vì các điều ấy, họ sẽ cho là điên rồ đối với họ.

*          Đó là Lời Chúa ! - Tạ ơn Chúa !

Suy niệm Lời Chúa

Đoạn Thánh Kinh trên đây, nghe khô khan, song nó rất dễ hiểu. Nói tóm tắt, đại khái là như thế này : Thiên Chúa đã dọn sẵn cho ta những sự diệu kỳ khôn tả, trí khôn loài người không thể tưởng tượng ra được : nào Vương quốc tốt đẹp của Chúa, nào sự sống đời đời hạnh phúc với Chúa Ba Ngôi trong nơi vinh hiển... Song ai có Thánh Thần Chúa trong lòng, thì nghe mới hiểu, mới tin, mới thích. Còn ai không có Thánh Thần, trên đây gọi là con người xác thịt, thì coi các điều Chúa hứa cho ta đó là bịa đặt, là hoang đường, là điên rồ, là kỳ cục. Hoặc có những người nhận các điều ấy là đúng, thì lòng lại chẳng cảm thấy thích thú, ham muốn gì cả, họ chỉ ham những điều thế gian hứa hẹn, ham tiền, ham khoái lạc, ham danh vọng... Nói tóm, phải có Thần Khí của Chúa trong lòng thì mới hiểu và thích thú các điều của Thiên Chúa dành cho ta, hứa cho ta. Đó là cái luật mà người ta thường nói là : “Đồng khí tương cầu, mà đồng thanh mới tương ứng”.

Do đó, cái cần là phải lãnh Thần Khí của Chúa, mới hiểu các điều Chúa dạy trong đạo. Đó là lý do tại sao, anh chị em tín hữu cứ đi nghe giảng bao nhiêu năm nay, chưa kể những lần nghe giảng tĩnh tâm, cấm phòng, huấn dụ trong các hội đoạn..., học giáo lý đủ cấp..., mà rốt cuộc chẳng nhớ gì, chẳng hiểu gì mấy, chẳng tốt lành, thánh thiện hơn. Vì chưa lãnh Thánh Thần vào lòng ta. Điều này sẽ dễ hiểu nhờ câu chuyện Cha Tardif kể sau đây :

“Nhân một cuộc đi giảng tại Ai cập, chúng tôi đã được tham quan những Kim tự tháp đồ sộ. Người ta bảo chúng tôi rằng : đây là mộ các Vua Pharaô, và bên cạnh người chết, người ta đã dọn các thức ăn sơn hào hải vị đặt trên đĩa, để giúp người quá cố trên con đường đi sang bên kia thế giới. Nhưng đáng tiếc, trước mắt chúng tôi, những thức ăn quí hiếm ấy đã bị hư thối, chỉ vì những người đã chết không có thể ăn chúng được. - Rồi Cha Tardif kết luận : Đó cũng chính là cái đang xảy ra cho chúng ta, khi những lương thực quí giá là đạo lý của Chúa, luân lý, các điều mặc khải của Chúa - mà ta xem trên kia - được ban cho ta, là những kẻ còn đang chết, bởi chúng ta chưa được Thánh Thần đến làm ta tái sinh, làm ta được sống lại trong sự sống Thiên Chúa, ta đâu có ăn được. Chính vì thế mà khi Đức Giêsu đến nhà ông Yairô trưởng Hội đường, có cô con gái 12 tuổi vừa chết, thì việc đầu tiên Ngài làm là cho cô bé sống lại, rồi sau đó, Ngài bảo người nhà : Hãy cho cô bé ăn ! Phải sống đã rồi mới ăn. Chứ không phải cứ ăn mà kẻ chết sống lại được đâu ! Chúng ta cũng thế, ta phải có Chúa Thánh Thần đã, tức là sống lại đã, rồi mới ăn đạo lý, luân lý, mầu nhiệm của Chúa, tức là hiểu và thích thú, và thực thi trong đời sống. Cũng chính vì thế, mà sách Công vụ Tông đồ kể lại rằng : Sau khi Đức Giêsu sống lại, trước khi sai các tông đồ đi làm chứng cho Chúa từ Yêrusalem, đến Samari và đến tận cùng trái đất, Ngài cũng dạy các tông đồ phải chịu lấy Chúa Thánh Thần, chịu lấy quyền lực của Thánh Thần đến trên họ đã (Cv 1.3-8). Nếu không thì giống như để cái cầy trước con trâu, làm sao tự cái cày có thể kéo được, phải có con trâu ở trước nó kéo cái cầy chứ.

+          Đến đây, người ta mới băn khoăn hỏi : Thế thì làm sao để lãnh được Thánh Thần ? Điều này, chúng ta đã học ở bài 75bis, 76, 79 rồi, đây nói lại qua loa. Đó là phải được nghe hay học hỏi về Chúa Giêsu là Đấng Cứu độ mỗi người chúng ta. Anh chị em còn nhớ tích chuyện ông Cót-nê-liô (bài 75bis) không ? Ông có thiện cảm với đạo và là người lương thiện, tốt lành. Thiên thần đến mách bảo ông đi mời Thánh Phêrô đến giảng cho hiểu biết về Chúa Giêsu. Thế là nghe giảng xong, ông tin vào Chúa, ông sám hối, quyết từ bỏ đời sống cũ, và ngay tức khắc, ông được Thánh Thần ngự xuống lòng ông và cả gia đình, vợ con. Ông liền cất tiếng cao rao, ngợi khen Chúa.

Xem ra, việc ông học biết về Chúa Giêsu không đòi lâu ngày, lâu tháng đâu ! Học sâu rộng thì vậy, chứ có khi chỉ cần một bài giảng, hay đôi khi, chỉ cần vài điều căn bản thì đã đủ. Điều cần là đón nhận Chúa Giêsu, tin vào Chúa Giêsu là Đấng Cứu thoát ta khỏi tội lỗi, cho dù tội ta có nhiều như cát dưới biển, như tóc trên đầu. Nhưng tin cách sống động, tức là tin Chúa Giêsu đang sống đây, gặp gỡ Chúa, bám vào Chúa như ta bám vào một người đang giơ tay vớt ta lên đang lúc ta sắp chết đuối. Chứ không phải tin Chúa để xin ơn - nhiều người lầm đức tin căn bản với lòng tin để xin ơn này, ơn nọ, thường thường là các ơn vật chất : xin lành bệnh, xin có công việc làm, xin khỏi bị đói khát, xin cho chồng, cho con... Các cái đó, sau này, ta sẽ xin và tùy nhu cầu, Chúa sẽ ban cho. Còn tin nói đây là tin Chúa, Đấng duy nhất cứu thoát mình khỏi tội lỗi, và ban cho ta được sự sống đời đời, đem ta vào làm con cái Chúa Cha..., do công nghiệp bởi sự chết hi sinh của Chúa trên thập giá và sau đó đã sống lại vinh hiển, về ngự bên hữu Chúa Cha, ban Thánh Thần xuống cho ta.

Đấy là lòng tin nền tảng. Không xây đời mình trên tảng đá vững chãi ấy, thì một cơn bão nhỏ, một cơn lốc nhẹ, tức là một sự thử thách, một chút gian truân trong cuộc đời, cũng sẽ làm trốc đổ cả lâu đài và đổ vỡ sẽ rất lớn. Biết bao tín hữu đi nhà thờ, đọc kinh, xưng tội, rước lễ, xem ra có vẻ đạo đức ; ấy thế mà đùng một cái bỏ nhà thờ, bỏ đạo... Ủa sao vậy kìa ? Hỏi ra thì vì bị Cha Sở la mắng, hoặc bị mất việc làm, bị thử thách như đau ốm, cháy nhà..., bị sỉ nhục hoặc xin ơn mà chẳng được... Té ra họ đã không đặt đời sống họ trên nền tảng đức tin vững chãi nói trên, họ không có Chúa Thánh Thần, Thiên Chúa chỉ là một ông thần xa vời thi ân giáng phúc, lúc Ngài thôi không ban ơn, mà để mình phải chịu thử thách, tai vạ..., thế là hết tin vào Chúa, coi như Chúa ấy hết xài được !

+          Có người nói : Xin cho chúng tôi biết cụ thể, phải học hỏi về Đức Giêsu thế nào để tin và được lãnh Thánh Thần ? Đáp : Nói tổng quát : đó là biết về chính bản thân Đức Giêsu, được trình bày trong sách Tin Mừng. Đức Giêsu là ai ? Từ đâu đến ? Đến để làm gì ? Cuộc sống và cái chết của Ngài thế nào ? Ngài chết để làm gì ? Ngài sống lại để làm gì ? Các việc ấy liên quan gì đến ta ? Đem lại gì cho ta ? Chúa đòi ta phải đáp lại bằng lòng tin nào ? Chúa hứa gì cho ta ? Tin vào Chúa thì ta được sự sống đời đời là thế nào ?

Thánh Gioan kết thúc cuốn Tin Mừng của ông bằng câu này : “Các điều chúng tôi thuật ra đây trong sách Tin Mừng là cốt để anh em tin thật rằng : Đức Giêsu chính là Đức Kitô, Thiên Chúa Cha đã sai xuống trần gian, Ngài là Con Thiên Chúa, và bởi tin thì anh em được có sự sống nhờ Danh Ngài” (Ga 20.31).

Như thế, chúng tôi có lời đề nghị với anh chị em nào muốn được lãnh Chúa Thánh Thần, tức là được có sự sống đời đời, hãy lấy cuốn sách Tin Mừng (= Phúc Âm) mà đọc chăm chỉ, và đọc với lòng khao khát được sự sống Chúa, đọc đến đâu thì ngừng lại cầu nguyện một chút, nhất là đoạn nào đánh động mình. Sách Tin Mừng rất dễ đọc, lại lý thú nữa. Nó ngắn lắm, chỉ vỏn vẹn có mấy chục trang, bằng bàn tay ta thôi. Nhưng trong đó ẩn giấu cả một kho tàng, kho tàng sự sống Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu đã nói ví dụ ấy : “Nước Trời ví như một kho báu giấu trong ruộng, người kia gặp thấy thì giấu đi, và bởi vui mừng khấp khởi sẽ chiếm được kho tàng đủ mọi thứ vàng bạc, châu báu, ngọc ngà... quá sức tưởng tượng, thì chạy về nhà bán tất cả những gì anh có, mà tậu thửa ruộng đó”.

Cầu chúc anh chị em tìm được kho tàng giấu trong ruộng, là trong sách Tin Mừng, đó là Chúa Giêsu, đó là sự sống hạnh phúc ngay ở đời này và đời sau vô cùng.

Tích truyện

(Trích trong “Đức Giêsu, Đấng Thiên Sai”)

Một hôm, một cha có tiếng giảng hay và hùng hồn, đến giảng tĩnh tâm mùa chay trong một nhà thờ đầy nghẹt người. Ông rất xúc động và vung tay làm những cử chỉ lớn, miệng thốt ra những lời văn hoa, cẩm tú, và trưng những danh ngôn của những nhà tư tưởng vĩ đại trên thế giới.

Sau bài giảng, ông vào phòng mặc áo để nghỉ ngơi. Ông ngồi trong một chiếc ghế bành êm ái và cởi nút cổ áo cho thoải mái ; vì ông tự coi như đã vừa đánh một trận thư hùng, nên ông được quyền xả hơi và duỗi cẳng ra. Ngay đó, một bà già bất chợt đi vào và nói :

-           Lạy Cha, con sẵn sàng thay đổi đời sống tội lỗi của con.

Với một vẻ mãn nguyện, vì nhận thấy ngay tức thì kết quả của bài giảng hùng hồn lúc nãy, cha ấy hỏi bà :

-           Câu nào trong bài giảng của tôi đã thuyết phục bà ăn năn trở lại ?

Bà trả lời cách ngay thật :

-           Thưa cha không, chẳng có câu nào trong những gì cha nói... Nhưng có việc này, là đang lúc nóng nảy như thế, cha rút khăn trắng trong túi ra, thấy thế, con suy nghĩ và nhủ thầm : “Mađalêna hỡi, còn linh hồn mày thì sao lại đen đủi dường ấy...?”. Và khi cha hỉ mũi, phát ra một tiếng lớn trong loa phóng thanh, đến nỗi nó làm con liên tưởng tới kèn đồng thổi ngày phán xét chung, và thế là con quyết định đi xưng tội ngay...

Đó ! Đôi khi Chúa dùng “kèn đồng thổi ngày phán xét chung” để đánh động một tâm hồn. Chúa Thánh Thần thật là kỳ diệu, đường lối Chúa thật là kỳ lạ. Ngài tác động có khi chỉ bằng những chi tiết nhỏ, những hoàn cảnh chẳng nghĩa lý gì.

[Cùng nhau ta hát kinh Chúa Thánh Thần, xin Ngài tác động tâm hồn chúng ta].