Lời Chứng

(Riêng tặng con gái út hay con gái “rượu” của người viết.)

Con gái tôi vừa mở tiệm nails đã gọi tôi và nói:

“Chúa nhật này ba có rảnh không?”

Tôi hỏi: “ Mấy giờ?”

Con tôi nói: “ Buổi trưa một giờ được không?”

Tôi nói: “ Khoảng một giờ rưởi, hai giờ ba tới vì ba có buổi họp mặt của nhóm Thân Hữu Cần Giuộc và Cần Đước mỗi chúa nhật đầu tháng.”

Con tôi nói: “ Ba nghỉ một chúa nhật không được sao?”

Suy nghĩ một chút, tôi nói ngay: “ Thôi để má con lo phần hụi của nhóm, ba sẽ đến chỗ khui hụi một chút rồi xuống tiệm con luôn.

Đến nơi, con gái tôi mở cửa để cho tôi là người đầu tiên bước vào tiệm vì cho rằng tôi mang đến sự may mắn. Thấy có con heo quay và nhang đèn cùng hai bức tượng nho nhỏ cở ngón tay cái bằng gang, mua ở chợ Hồng Kông, một dĩa trái cây. Con tôi đốt nhang, vái vài cái rồi cắm lên dĩa trái cây. 

Con tôi tin rằng tôi đến đầu tiên sẽ mang đến may mắn, tiệm sẽ đông khách. Tôi suy nghĩ: “ Ba tin rằng ba đem tình yêu thương của Thiên Chúa toàn năng đến cho con bằng lời cầu nguyện. Nếu ba đem đến được cho con sự may mắn thì may mắn đó cũng từ Thiên Chúa mà ra. Chúa chẳng những mang đến cho con may mắn, mà còn mang đến cho con bình an hiện tại và hạnh phúc vĩnh cữu mai sau.”

Gia đình con tôi là gia đình công giáo. Hai cháu ngoại một gái, một trai đều đã được rửa tội. Nhưng khi mở tiệm lại tin vào đấng vô hình khác là thần tài tức là không hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa toàn năng.

Thiên Chúa ở giữa chúng ta hôm nay.

Sau khi rửa tội vinh dự cao cả nhất của người KiTô hữu là được làm con Thiên Chúa. Chúng ta được quyền gọi Thiên Chúa là Cha “Áp-ba, Cha ơi”. Cho nên chúng ta chỉ tin, cậy, mến vào một đấng toàn năng duy nhất là Thiên Chúa mà thôi.Tất cả các thần khác đều dưới quyền năng của chúng ta là con cái của Thiên Chúa, cho nên ta không phải vái lạy bất cứ thần nào khác cả.

Vai trò của người Kitô hữu còn là ngôn sứ đem Tin mừng của đấng Cứu Thế cho khắp muôn dân, để làm phép rửa cho họ Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.

Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy vì không có Thầy anh em chẳng làm gì được. (Ga15, 5). Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý (Ga15,7).

Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho (Lc11,9). Ai trong anh em là một người cha mà khi con xin cá, thì thay vì lấy cá lại lấy rắn mà cho nó? Vậy anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao (Lc11,11-13).

Tuần rồi, dự “Khóa Khơi nguồn Đặc sủng Thánh Linh Công Giáo” bốn buổi tối do linh mục Đinh Thanh Sơn hướng dẫn, tại Giáo Xứ Đức Kitô Ngôi Lời Nhập thể, tôi đã cảm nghiệm rằng Chúa Giêsu đang sống và hiện diện ở giữa chúng ta (1) vì Chúa Giêsu đã chữa lành phần tâm linh cũng như chữa lành phần thể xác của chúng ta ngày hôm nay. Trong buổi cầu nguyện, bà xã tôi không phải là người công giáo, đã cầu nguyện cho tôi hết đau nhức bên cánh tay phải của tôi bằng cách tay trái để trước ngực, tay phải để trên vai tôi kêu gọi danh Chúa Giêsu mà cầu nguyện chữa lành. Và Chúa đã chữa lành cho tôi hết đau nhức tay phải ngay lúc đó. Nhiều người cũng đã hết các bịnh tật của họ và đứng lên để làm chứng là họ được chữa lành.

Tạ ơn Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh.

Sau ngày 30 tháng tư năm 1975, tất cả những người ưu tú của miền Nam đều đi tù. Những người có trình độ trung học trở lên hầu hết đều ở trong trại giam vì nếu không làm chức vụ kha khá trong chế độ cũ thì cũng đi lính cấp bậc thiếu úy trở lên. Trong thời gian bị giam giữ ở Long Thành, Thủ Đức, tôi quen anh Minh chủ nhà in ở quận 5, thường than thở, suy nghĩ, làm thế nào lấy số tiền 40 triệu trong ngân hàng (số tiền này rất lớn vì công chức hạng A, có bằng Đại học lảnh lương khoảng 30, 40 ngàn đồng một tháng). Rồi anh làm đơn gởi cho Ủy Ban Quân Quản thành phố, làm kế hoạch nuôi heo để xin rút số tiền 40 triệu đó. Buồn rầu vì mất tiền của, buồn rầu vì lo lắng con cái ở nhà không ai chăm sóc. Từ chuyện lo lắng, buồn rầu đó, anh bị đau bao tử mà chết trong trại cải tạo.

Lo buồn vì không tin vào Thiên Chúa, không trông cậy, nương nhờ, phó thác vào Thiên Chúa, thiếu cầu nguyện để Thiên Chúa toàn năng ban cho mình ơn sáng suốt, ơn khôn ngoan. Cần biết tạ ơn trong nghịch cảnh, nếu không biết tạ ơn trong nghịch cảnh, trong những điều bất như ý, sẽ đưa đến lo buồn. Từ lo buồn không ngủ được có thể sẽ dẫn đến bịnh thần kinh, mất trí hay sinh ra đau bao tử, đau tim, ung thư hay nhiều thứ bịnh khác mà chết.

Trong thơ thứ nhất của Thánh Phao lô gởi tín hữu Thêxalônica có nói:

“ Anh em hãy vui mừng luôn mãi và cầu nguyện không ngừng

Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh

Anh em hãy làm như vậy đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Giêsu Kitô”

 (1TX5,16-18).

Ý nghĩa của Thánh lễ:

Cha Đinh Thanh Sơn có nói về ý nghĩa của thánh lễ như sau:

 

*  Thờ phượng Chúa

*  Ngợi khen Chúa

*  Cảm tạ Chúa

*  Xin ơn cho người

*  Xin ơn cho mình.

Khi tham dự thánh lễ, chúng ta cùng linh mục chủ tế dâng lễ trên bàn thờ, là để Thờ phượng Chúa, Ngợi khen Chúa, Cảm tạ Chúa, lập lại cuộc khổ nạn của Chúa, dâng lên Chúa những khó khăn, lo âu, đau khổ, buồn phiền vì “ Mọi nỗi lo âu, anh chị hãy trút cả cho Người, vì Người lo đến anh chị (1 Phêrô 5,7). Sau cùng, chúng ta xin ơn cho người và xin ơn cho mình. Khi Cha chủ tế dâng lễ, chúng ta, cộng đoàn dân Chúa cùng hợp nhất với Cha chủ tế để dâng lễ. Có hai ba người họp lại nhân danh Thầy thì Thầy ở giữa họ.

Sự sống, sự chết đều thuộc về quyền năng của Thiên Chúa, thì những nhu cầu bình thường khác trong đời sống hàng ngày của chúng ta Thiên Chúa không quan tâm cho chúng ta là con cái của Thiên Chúa hay sao?

 Chỉ một mình tự giải quyết những đau khổ, buồn phiền thì rất là khó. Nếu chúng ta biết chuyển trao các buồn phiền đau khổ này, san sẽ cho người khác, phó thác dâng lên cho Chúa những vui buồn, đau khổ thì cuộc đời chúng ta hiện đang sống sẽ khác chứ. Làm sao chúng ta không có niềm vui từng ngày, từng phút giây được. Có phải vậy không?

Đau khổ như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là một phần rất nhỏ để chúng ta thông phần với Đức Kitô chịu khổ nạn trên thánh giá lúc 33 tuổi. Nếu nghĩ đến sự đau khổ của Chúa Giêsu thì đau khổ của mình chắc không thắm vào đâu.

Trong cuộc sống hàng ngày mọi hành động, lời nói, cách sống đều có “ Chúa hiện diện” trong tinh thần “Kính Chúa, yêu người” thì chúng ta có được phần thưởng bình an hiện tại và hạnh phúc đời sống vĩnh cữu mai sau.

“Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi vĩnh cữu.(Luca 16,9)

“Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dễ chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được” (Luca 16,10)

Hồng ân Thiên Chúa bao la. 

Tôi đã đến tuổi về hưu. Bà xã tôi đã đến tuổi “lục thập nhi thuận nhĩ”.

Chúng tôi sống với nhau được hơn 40 năm. Ngồi nghĩ lại thời gian qua. Mười năm dạy học. Gần 8 năm tù. Sau khi ra tù, mặc dầu tốt nghiệp trường sư phạm nhưng đâu còn được dạy học nữa. Đành phải đi làm nghề bán vé số, chạy xích lô, giặt bao ny lon, đạp xe đạp chở từng kết “bia lên cơn”, vài kết nước ngọt, giao cho khách hàng để kiếm tiền mà sống.

Ở tù gần 8 năm là một bất hạnh. Gần 8 năm trong trại, chịu đựng cái đói triền miên, xa cách người thân yêu, làm sao tạ ơn Thiên Chúa được.

“Chúa dạy hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh vì điều đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Giêsu Kitô.”

Ngày hôm nay nhìn lại mới thấy tạ ơn Thiên Chúa vì con đã ở tù gần 8 năm, nếu con ở tù dưới ba năm, con đã không được xếp vào danh sách tị nạn để được đi Mỹ. Nếu lúc đi tù ở trong cảnh đói khát triền miên, sống lạnh lẻo ở núi rừng miền Bắc thiếu áo ấm, xa gia đình, tương lai mình, tương lai con cái gia đình mờ mịt, mà mình biết tạ ơn Chúa lúc đó thì đời sống trong tù chắc bình an biết bao nhiêu.

Hiện nay, mỗi sáng thức dậy thấy mình còn đi đứng được còn hít thở không khí trong lành còn ăn uống, còn đọc báo chí, sách vở được. Chỉ mất khoảng một tiếng đồng hồ ngồi trên máy “computer” là biết hết tất cả tin tức trên toàn thế giới, còn gì hạnh phúc hơn.

Rất nhiều bạn bè cùng tuổi hay nhỏ tuổi hơn đang trong tình trạng bịnh hoạn, tật nguyền, không làm ra tiền, cần trợ cấp của chánh phủ Mỹ hay cũng có nhiều người bạn đã ra đi mà mình vẫn còn sống, không phải nhờ trợ cấp xã hội, vẫn còn làm việc được. Tạ ơn Thiên Chúa, ơn lành Chúa đã ban cho con, cho gia đình con, cho các con dâu rễ cho các cháu. Tất cả là hồng ân Thiên Chúa bao la.

Có người bạn nói rằng: “Anh muốn thấy Chúa không? Đố anh thấy Chúa ở đâu”.

Rồi anh nói tiếp: “ Anh lấy thau nước và úp mặt vào thau nước đó, anh sẽ thấy Chúa liền. Anh không thở được vì anh mất không khí. Chúa đã ban cho anh không khí để anh thở mà anh đâu có để ý.

Mùa đông, lạnh quá, ra đường gặp tuyết rơi dày đặc.

Mùa hè, nhiệt độ nóng bức lên gần 100 độ F.

Tạ ơn Chúa khi gặp tuyết rơi, tạ ơn Chúa khi gặp nóng bức. Vì mình có thay đổi được gì thời tiết đâu. Sao không tạ ơn Chúa để mình vui mừng sống với hoàn cảnh đang có.

Tất cả mọi sự dầu xấu, dầu tốt, như ý hay bất như ý đều tạ ơn.

 Nếu mình có được điều như ý rồi tạ ơn Chúa ai ai cũng làm như vậy.

Gặp những điều bất như ý mà tạ ơn Chúa. Đó là mình làm trong Đức Giêsu Kitô.

Vì sao vậy? Thiên Chúa không bao giờ để cho mình chịu đựng quá sức đâu. Gặp hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, để biết rằng, tự mình không thể giải quyết được, nhờ đó, mình biết khiêm nhường, biết cầu nguyện, lòng mình biết cậy trông hướng về Thiên Chúa toàn năng.

Ví thử đường đời bằng phẳng cả, giàu có, danh vọng tột cùng, không có một thử thách, khó khăn nào; liệu mình còn giữ được tính khiêm nhường, không kiêu ngạo, để từ đó mình sẽ xa rời Thiên Chúa chăng?

“ Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở; nếu không Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em thì Thầy lại đến đem anh em về với Thầy để Thầy ở đâu anh em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.

Ông Tô-ma nói với Đức Giêsu: “ Thưa Thầy chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường? Đức Giêsu đáp: “ Chính Thầy là con đường, là sự thật, là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.(Ga 14, 1-6).

Hạnh phúc, vui tươi biết bao nhiêu nếu chúng ta biết:

“Tạ ơn Trời mỗi sáng mai thức dậy,

Cho con còn ngày nữa để yêu thương.”

Phùng văn Phụng

Ngày 14 tháng 01 năm 2008

(1)  Sách “ Chúa Giêsu đang sống hôm nay”  Cha Emilien Tardif.

Sách “ Quyền năng của tâm hồn biết ca ngợi” LM Nguyễn Đức Mầu chuyển ngữ từ Puissance de la Louange của Merlin R. Carothers.