Cha Gioan rất khiêm nhường cho mình là người hèn hạ, dốt nát, kém nhân đức, không biết hướng dẫn linh hồn người ta, không đáng làm linh mục. Cha nghĩ chức linh mục rất cao trọng và người có chức ấy phải coi sóc giáo dân và lo cho giáo dân của mình được lên thiên đàng, nên cha coi việc ấy rất nặng nề, thật ngại ngùng,

Read more ...

Trong đoạn này chúng ta chỉ nói đến cách dùng thời giờ của cha Gioan trong ba mươi năm người ta kéo đến xứ Ars, vì những năm đầu mới về xứ cha còn thư thả, không quá nhiều việc như trong ba mươi năm cuối đời. Người ta rất ngạc nhiên, vì cha ăn chay, hãm mình, thức khuya dậy sớm đến nỗi thân xác gầy gò yếu nhược như vậy mà lại làm đủ mọi việc hơn cả người khỏe mạnh.

Read more ...

Cha Gioan là người rất nhân đức, hãm mình, ăn chay như các thánh tu rừng khi xưa, siêng năng cầu nguyện, làm lễ sốt sắng như thiên thần, có ơn riêng để giảng giải, khuyên bảo người ta. Nhưng trong các ơn Chúa ban cho cha, có ơn yêu mến việc giải tội và ơn đặc biệt khuyên bảo người có tội ăn năn trở lại làm cho danh tiếng cha vang dội khắp bốn phương.

Read more ...

Chúa Giêsu là linh mục, là Thầy Cả Thượng Phẩm, là Đầu và là gương mẫu của các linh mục. Người ban cho các linh mục uy quyền, nhân đức và các ơn cần thiết để làm tròn bổn phận của mình, nhưng Người ban ơn không bằng nhau. Có người chỉ được những ơn cần thiết vừa đủ để làm tròn bổn phận mình. Có người được nhiều ơn cao trọng, chẳng những đủ để làm các việc bổn phận mà còn dư thừa, tùy vào lòng kính mến Chúa nhiều hay ít.

Read more ...

Một là ơn khuyên được mọi người ăn năn trở lại, dù cứng lòng thế nào đi nữa cha cũng thành công. Cha không nói nhiều điều, chỉ có nói mấy lời, nhưng lời đó có sức mạnh lạ lùng làm cho người ta rúng động như gươm xuyên qua tâm hồn, như búa đập vỡ đá cứng, như ngọn lửa vừa thiêu đốt vừa soi sáng, như lời Chúa Giêsu phán cùng Thánh Phaolô khi ngã ngựa: "Saolê, Saolê! sao ngươi bắt bớ Ta!"

Read more ...

More Articles ...