Sống Thánh Giữa Đời

SỐNG THÁNH GIỮA ĐỜI

(Introduction À La Vie Dévote)

Nguyên tác của Thánh PHANXICÔ SALÊDIÔ, Giám Mục Tiến Sĩ Hội Thánh 
Bản dịch của Lm.Ph.HOÀNG MINH TUẤN, Dòng Chúa Cứu Thế

[BBT] Nhóm Khơi Nguồn xin chân thành cám ơn cha Hoàng Minh Tuấn cho phép đăng bài Sống Thánh Giữa đời này. Xin Chúa chúc lành và tuôn đổ muôn hồng ân xuống cho cha và trong sứ vụ của cha.

Trân trọng kính dâng Đức Trinh Nữ Maria Hồng Phúc. Mẹ đã khấng hiện ra tại Medjugorje để dẫn dắt chúng con trên con đường thánh thiện


PHẦN 1

Gồm những chỉ dẫn và thực hành cần thiết để dẫn linh hồn từ ý muốn sống thánh thiện đầu tiên đạt đến quyết định vào hẳn cuộc sống đó.

CHƯƠNG 7 : 

THỨ HAI : PHẢI TẨY TRỪ LÒNG QUYẾN LUYẾN TỘI LỘI

Hết mọi người Do-thái đều ra khỏi đất Ai-cập, nhưng không phải mọi người đều ra khỏi đó mà không còn quyến luyến gì. Cho nên giữa sa mạc, bao người trong họ đã luyến tiếc hành tỏi và thịt của Ai-cập. Đây cũng vậy, có những người sám hối đã thoát ra khỏi đời tội lỗi, song chưa bỏ lòng quyến luyến tội. Nghĩa là họ dốc lòng không phạm tội nữa, song họ chỉ miễn cưỡng phải bỏ, phải lánh những sự yêu chiều khốn nạn về tội. Lòng họ từ bỏ tội và xa lánh, tuy vậy biết bao lần họ thường vẫn chưa hết quay nhìn về đó, như vợ ông Lót quay nhìn về thành Sôđôma. Họ kiêng tội như người bệnh kiêng dưa, vì thầy thuốc cấm nếu ăn thì chết. Song họ cực khổ vì phải kiêng. Họ nói đến món đó và dò hỏi xem có thể ăn được chăng. Cùng lắm họ muốn ngửi thấy mùi món ăn đó, và họ coi những kẻ được ăn là có phúc. Những người sám hối nhu nhược và hèn yếu cũng thế, họ tránh tội một ít lâu mà trong lòng tiếc xót. Họ mong được phạm tội mà không bị sa hỏa ngục. Họ nói về tội cách khoái trá và coi kẻ được phạm tội là người sung sướng.

Một người có ý định báo thù, khi vào tòa xưng tội đã hẳn là phải bỏ ý định kia. Nhưng sau đó, người ta sẽ thấy hắn giữa đám bạn bè, đang vui thú nói đến vụ cãi cọ của mình : hắn cho biết nếu không sợ Chúa thì ắt đã làm cái này cái nọ, và luật Chúa nhất là cái luật bắt phải tha thứ khó quá, chớ gì Chúa cho phép người ta trả thù. Đó ! ai chẳng thấy là lòng người đó còn vương vấn trong tội, tuy đã bỏ tội rồi. Người đó đã ra khỏi Ai-cập, song lòng vẫn còn thèm muốn ở lại ăn những hành, tỏi thường quen ăn. Giống như thiếu phụ kia, tuy ghét các tình yêu ngang trái, song vẫn thích được tìm kiếm và được ve vãn tán tỉnh.

Hỡi Philôtê, con muốn bắt đầu cuộc sống thánh đức, không những con phải từ bỏ tội, song còn phải cắt tỉa khỏi lòng con mọi vương vấn tội. Vì ngoài nguy hiểm tái phạm, những quyến luyến khốn nạn đó còn làm tinh thần con kiệt quệ và nặng nề đến nỗi không còn sức làm các việc lành cách nhanh chóng, cần mẫn, siêng năng là điều cốt yếu của đời thánh đức.

Những linh hồn đã ra khỏi tình trạng tội, song còn giữ các yêu chiều và nhớ nhung mơ tưởng ấy thì theo tôi tưởng, giống như cô gái xanh xao vàng vọt, tuy trong người không có bệnh : Ăn không thấy ngon, ngủ không thấy yên, cười không thấy vui, các cô nàng lê lết hơn là mạnh bước trên đời. Các linh hồn kia cũng vậy, họ làm việc lành cách chán nản nhọc mệt, đến nỗi họ làm cho các việc tốt lành kia, đã ít ỏi và nhỏ mọn, lại mất hết vẻ tốt đẹp.

--- o0o ---