Trong cuốn ‘GƯƠNG CHÚA GIÊSU’ của cha Thomas Kempis dạy chúng ta:
CHÚA GIÊSU: “Con ơi đừng tò mò, đừng bận tâm vì những việc vô ích. Cái này cái nọ có liên quan gì tới con chứ? Chuyện có hệ gì tới con khi người này tốt, người kia xấu, hoặc người này hành động thế này, người kia nói năng thế khác?”
Con không cần phải thưa thay cho kẻ khác, nhưng hãy tính toán cho phần của con. Vậy thì con can thiệp vào chuyện người khác làm gì? Cha biết rõ từng người và biết tất cả mọi chuyện xảy ra dưới ánh mặt trời. Cha thấu hiểu tình trạng riêng mỗi người. Cha biết họ nghĩ gì và toan tính gì. Tất cả đều được bày ra trước mắt Cha. Vậy con cứ để mặc Cha. Phần con cứ bình an đừng để tâm trí con bị quấy phá. Cứ để đời loay hoay mặc họ. Tất cả những gì họ nói hay làm rồi cũng sẽ đổ lên đầu họ, vì không ai có thể lừa dối Cha được.
Con đừng bận tâm đi tìm hư danh cho bản th ân con, cũng đừng quen lơn với nhiều người hay than riêng với một ai, vì những cái đó chỉ làm tổ cho con chia trí và tăm tối trong tâm hồn.
Cha rất sẵn lòng nói để con nghe và tỏ bày cho con những bí nhiệm của Cha, nhưng con phải tỉnh táo nhận xét lúc nào Cha đến mà mở cửa lòng con cho Cha.
Con hãy chuẩn bị sẵn sàng, hãy tỉnh thức cầu nguyện và tự hạ trong mọi cái.
SUY NIỆM: “ Đừng xét đoán để khỏi phải xét đoán..” Không phải việc của ta xét đoán hành vi người khác, Quyền đó phải trả lại cho mình Thiên Chúa là quan xét tối cao của muôn người.
Ta rất đoán lầm lạc khi xét đoán. Người đời xét đoán theo cái bên ngoài, chỉ có Thiên Chúa thấu triệt tâm can.”
Ta hãy thi hành một đức ‘bác ái độ lượng’, hãy tưởng nghĩ điều hay điều tốt cho người khác và hãy tha thứ để đáng được Chúa thứ tha lầm lỗi của ta.
Lạy Chúa! Xin cho con chuyên lo xét mình con hơn là tò mò xét việc người, để đáng Chúa tha thứ trong ngày công phán.
THE IMITATION OF CHRIST – CHAPTER 24 – ON AVOIDING CURIOUS INQUIRY INTO THE LIVES OF OTHERS